Subscribe:

Chủ Nhật, 22 tháng 12, 2013

Trần Đình Bích 19/12/2013. ĐÚNG LÀ TÀO LAO

Trần Đình Bích
19/12/2013

ĐÚNG LÀ TÀO LAO

Alo thầy ạ. Ừ. Em buồn quá thầy ạ. Sao? Dạ em học không vô. Tào lao, chẳng có gì mà không học được hết. Nhưng em không đọc nổi thầy ạ. Thầy có cách gì học mau vô không, cho em tý bí quyết. Ờ, thì cứ đọc từ từ là vô hết thôi cu. Dạ, em đọc từ từ nó cũng không vô. À, vậy đọc cấp tập xem sao. Dạ, em đọc hết tay ga mà nó cũng không vô. Ồ, đọc không vô thì chỉ còn cách đốt sách đi thôi. Dạ, em không đốt được ạ. Tào lao, cái gì mà chả đốt được. Nhưng nếu đốt thì phải đốt cả thư viện này mất thầy ạ. Thế cơ à, từ từ đừng đốt vội, thế em đang đọc cái gì? Môn gì? Thư viện nào? Dạ, em đang đọc THIỀN TRONG GIẤC MỘNG, môn Thiền luận, thư viện Phật giáo VN. Ra chú mày là tiểu à? Dạ không. Thế chú mày là gì? Dạ em đi tu. Sao phải đi tu? Dạ vì em có căn tu. Tào lao, chưa tu đã biết có căn tu, rồi đi tu à? Dạ phải. Tào lao thật, thế phải thi môn này sao? Vâng, thầy có cách gì không cho em hay với. Có đấy, quẳng sách rồi đi ngủ là vô. Dạ, thế làm sao vô được thầy ơi. Chú mày đọc THIỀN TRONG GIẤC MỘNG vào lúc tỉnh thì làm sao vô được, sách này chỉ đọc khi ngủ rồi mà thôi. Ồ, các sư thầy không hướng dẫn em đọc trong khi ngủ thầy ơi. Thế sao, các sư thầy cũng thật tào lao.

ĐƯỜNG XƯA MÂY TRẮNG BAY


Thứ Ba, 3 tháng 12, 2013

Trandinhbich - Chuyện của con gái tôi

Chuyện của con gái tôi:
Trước khi đi ngủ, con gái 5 tuổi thở dài tâm sự:
- Bố ạ, hôm nay là ngày đáng chán nhất đời con.
- Ồ,con gái có điều gì phiền lòng sao?
- Hôm nay chúng con chơi trò mèo đuổi chuột, con làm mèo, các bạn làm chuột, con đuổi các bạn và cắn, hết giờ chơi tất cả các bạn ý đều hít le con.
- Ồ, ngày xưa bố cũng chơi trò này, và cũng bị hít le như con. 
- Thế bố có cắn các bạn chuột không?
- Đã làm mèo thì phải cắn chuột con ạ. Thế kế hoạch của con là gì?
- Con tính mượn bố cái khẩu trang, mai bố cho con mượn nhé. 
,....,.....,........,.......

Trần Đình Bích 3/12/2013- Nhân Tình -

Trần Đình Bích 3/12/2013

NHÂN TÌNH

Tôi nhìn em, em nhìn tôi
Lâu lâu hai đứa lại thôi, không nhìn
Theo tôi từ thuở bình minh
Giời xanh nắng chiếu in hình dáng em
Hôm nào giời ngủ quên lên
Em, tôi, hai đứa nỗi niềm vắng xa
Tôi phiêu bạt, tôi hào hoa
Vẫn em một tấm lòng tha thứ hoài
Trưa nay giời ở bên trời
Tôi, em, hai đứa, một đôi nhân tình.