Subscribe:

Thứ Năm, 19 tháng 2, 2015

KHOAI ƠI, KHOAI !

KHOAI ƠI, KHOAI !

Cả năm nay, mình dặn chị hàng xóm, mỗi tuần nấu cho một nồi khoai, khoai bở. Không no béo gì nhưng thèm khoai, vậy thôi. Nhớ hồi 80, ở quê đi mót khoai nước lụt, móc được mấy củ tướng ngâm vài ba ngày dưới nước lũ, đem về luộc lên, mùi thơm ủng lan khắp xóm, ăn sướng lòi, nhớ mãi. Ở Hà Nội, khoai là món ăn chơi, quà phố, vui thôi. Nhưng dân quê xưa thì khác, khoai gắn với từng đồng làng, từng thế hệ già trẻ lớn bé, máu dân quê mấy chục năm trước chảy rần rần là nhờ khoai cả đấy. Đi học về, mẹ cho củ khoai, sướng thôi rồi. Sáng khoai, trưa khoai, tối khoai, đêm cũng khoai. Khoai luộc, khoai nướng, khoai khô, khoai deo (dẻo),cháo khoai, bánh khoai....Đi đâu cũng khoai, đồng làng đồng nhà, khoai xanh mướt mát. Ngọn khoai để luộc chấm nước mắm cáy, thân rau nuôi lợn chăm trâu, củ thì người dùng, chẳng có loại cây nào "toàn diện" như khoai các bác ạ.

Nay xa quê, thi thoảng đêm đêm gặp các bác bán khoai rong, mùi thơm lừng phố, lại thèm lại nhớ. Ôi chao, khoai ơi, khoai...!