Subscribe:

Thứ Ba, 24 tháng 2, 2015

XUÂN 2015



Tài lộc

Bay lên nào

Nghênh xuân

Trẩy hội Văn Miếu

Thứ Năm, 19 tháng 2, 2015

Trandinhbich- Bốt Hàng Đậu


Trandinhbich. 5.1.2015 - Bốt Hàng Đậu

Bốt Hàng Đậu phiêu bồng trong gió lạnh
Đêm sương giăng phố cổ sa mù
Chân lạc bước lâu đài mờ trí nhớ
Thành quách nào nghiêng mãi bóng trăng lu

Trandinhbich - NHẤT TÂM NHẤT PHẬT

Trandinhbich - 6/1/2015

NHẤT TÂM NHẤT PHẬT

Phật ư là Phật
Tượng ư là tượng
Phật không phải tượng
Tượng chẳng thành Phật

KHOAI ƠI, KHOAI !

KHOAI ƠI, KHOAI !

Cả năm nay, mình dặn chị hàng xóm, mỗi tuần nấu cho một nồi khoai, khoai bở. Không no béo gì nhưng thèm khoai, vậy thôi. Nhớ hồi 80, ở quê đi mót khoai nước lụt, móc được mấy củ tướng ngâm vài ba ngày dưới nước lũ, đem về luộc lên, mùi thơm ủng lan khắp xóm, ăn sướng lòi, nhớ mãi. Ở Hà Nội, khoai là món ăn chơi, quà phố, vui thôi. Nhưng dân quê xưa thì khác, khoai gắn với từng đồng làng, từng thế hệ già trẻ lớn bé, máu dân quê mấy chục năm trước chảy rần rần là nhờ khoai cả đấy. Đi học về, mẹ cho củ khoai, sướng thôi rồi. Sáng khoai, trưa khoai, tối khoai, đêm cũng khoai. Khoai luộc, khoai nướng, khoai khô, khoai deo (dẻo),cháo khoai, bánh khoai....Đi đâu cũng khoai, đồng làng đồng nhà, khoai xanh mướt mát. Ngọn khoai để luộc chấm nước mắm cáy, thân rau nuôi lợn chăm trâu, củ thì người dùng, chẳng có loại cây nào "toàn diện" như khoai các bác ạ.

Nay xa quê, thi thoảng đêm đêm gặp các bác bán khoai rong, mùi thơm lừng phố, lại thèm lại nhớ. Ôi chao, khoai ơi, khoai...!

RAU SẠCH

RAU SẠCH

Em hỏi mua rau sạch, bà bán rau bảo "Chỉ còn rau cave thôi".
Em buồn lắm các bác ạ.

CÔ YÊN TÂM ĐI


CÔ YÊN TÂM ĐI

Cháu học thế nào hở cô? 

Ồ vâng, cháu ngoan, cơ bản tốt... 

Cảm ơn cô, ý tôi là cháu nó có vấn đề gì cần bố mẹ nhắc nhở thêm hay không? 

À vâng, không hiểu sao cháu nó hay lơ đãng trong giờ viết chính tả... 

Ồ, tưởng gì, cô giáo yên tâm đi, đặc điểm này di truyền từ bố cháu cô ạ.

Trần Đình Bích - CÕI NGƯỜI TA

28/1/2015
Trần Đình Bích - CÕI NGƯỜI TA
Mây bay vùn vụt qua đầu
Mấy ai đong được nông sâu cuộc đời
Mỗi ngày là .... một ngày thôi
Mất chi mà dấu nụ cười vô ưu

Trandinhbich -- TÌNH CHỮ


Trandinhbich 3/2/2015
      TÌNHCHỮ

Thơ anh viết tặng em

Cái chữ thì thào lạ lắm

Nó có thể giả vờ say đắm

Có thể thật lòng thèn thẹn dưới tay


Thơ anh viết về cơn say

Cái chữ khều khều anh tỉnh giấc

Vần thì muôn mặt

Chữ mỗi tròn đầy


Thơ anh viết về cay đắng tháng ngày

Cái chữ dài mình thành sợi

Nó bò, trườn, hờn, đợi

Nó kêu ong ong sột soạt dỗi dằn


Thơ anh viết về những nhọc nhằn

Đôi lúc thảnh thơi, khi nhiều ngốc nghếch

Nên cái chữ cũng lôi thôi lếch thếch

Nó thả bụi đời vào lục bát trong veo


Chữ có nghênh ngang cũng có bọt bèo

Bởi chữ cũng là người em ạ

Cũng có tử vi cùng nhiều sao số lạ

Nên chữ có tình có nghĩa, có khi không.

Hà Tĩnh mình ơi...

Hà Tĩnh mình ơi...
Hà Tĩnh nổi tiếng nhiều thứ, trong đó về phương diện phá hoại thì, phá rừng là giỏi nhất cả nước. Rừng VN đồng thời cũng là núi, độ dốc lớn, phá rừng rồi lấy gì đỡ nước lũ khi mùa mưa về? Còn phá rừng thì còn nghèo còn hèn còn khố rách áo ôm thôi, mình ơi!

Thứ Hai, 16 tháng 2, 2015

THÔI ĐỂ LẦN SAU BỐ NHÉ


THÔI ĐỂ LẦN SAU BỐ NHÉ
Ra khỏi quán cháo chiều, gái ngoan thì thào: Lúc nãy cái cô ngồi trước mặt con mặc áo cổ rộng ơi là rộng bố ạ. Thế cơ á, con thấy....gì không? À, con nhìn thấy..., thậm chí thấy cả ..., bố ạ. Trời đất, sao không bảo bố sớm? Ừ nhỉ, con quên mất, thôi để lần sau bố nhé...