Subscribe:

Thứ Tư, 20 tháng 5, 2015

Trần Đình Bích - XIN EM HÃY YÊU THƯƠNG LẠI TỪ ĐẦU

Trần Đình Bích. 18 - 5 - 2015

XIN EM HÃY YÊU THƯƠNG LẠI TỪ ĐẦU

Anh đã xa rồi xin hãy lãng quên anh
Như vứt đôi giày đâu có gì lưu luyến
Những gã đàn ông giữa biển đời dài rộng
Chẳng đáng một xu nếu không phải của mình
Đêm đã tàn đến lượt của bình minh
Dầu đèn cạn chỉ còn hoa muội
Cánh cổng đời hôm qua nay xin em khép vội
Son phấn hương hoa phai nhạt mấy lần
Nhớ làm chi cho thêm những sượng sần
Đếm làm chi chất chồng hoài niệm
Bóng đổ phía chân trời màu vải liệm
Quên đi em, thương tiếc cũng là không
Đời trụi trần như cái núi con sông
Im lìm đứng và lạnh lùng chảy mãi
Cũng có lúc sông giận hờn tê tái
Núi cũng đôi khi đau đến quặn mình
Anh đã ra đi mang theo hết tội tình
Mang theo đắm say mang theo mòn mỏi
Mang theo tháng năm mang theo lầm lỗi
Nhung nhớ chi đến kẻ chẳng ra gì
Em bước ra nào, ánh sáng ngoài kia
Đời đẹp quá vô vàn nhân duyên tới
Xoè rộng lòng tay hứng đầy nắng mới
Xin hãy yêu thương hò hẹn lại từ đầu !