Subscribe:

Thứ Sáu, 20 tháng 3, 2020

Trần Đình Bich ----TRÁNG SỸ CA

Trần Đình Bich 6/2/2020

----TRÁNG SỸ CA ---

Ôm khối tình buồn tênh trong lồng ngực
Ta chôn chân nhìn đại dịch mày chau
Nhớ năm xưa phượt lễ hội mà đau
Chắc tay súng giêng hai đi ngắm gái
Nay buồn bã, đeo khẩu trang tê tái
Cửa đóng cài then ươn xác trên giường
Nước rửa tay khô khát ngẫm mà thương
Quân thổi giá, bố tiên sư, mất nết
Hà Nội đìu hiu ngất ngư cơn giá rét
Tráng sĩ buồn xanh lét nỗi cô đơn
Giận tím người mà gan ruột bồn chồn
Muốn phanh thây ranh con cô-vi cho hả dạ
Thoảnh bên tai tiếng reo của núi rừng hoa lá
Khúc du dương em hát trên đồi
Thảm màu xanh bát ngát tận chân trời
Và miên viễn đại dương triệu triệu làn sóng vỗ
Ôi!
Biết bao giờ nổi cơn cuồng nhớ
Xé phăng đi rào cản những tầm thường
Vả chết tươi con virut điên cuồng
Đè bẹp dúm nguồn cơn đại dịch
Để ta thả hồn ta trong mênh mang nắng đẹp
Hôn khắp trời em yêu dấu mê say...
Hỡi không gian dào dạt nước cùng mây !